Những năm trở lại đây, nghề nuôi dê núi truyền thống ở Ninh Bình
Những năm trở lại đây, nghề nuôi dê núi
truyền thống ở Ninh Bình đang được nhân rộng. Dĩ nhiên, tổng đàn không phát
triển lớn như nhiều loại gia súc, gia cầm khác, bởi ngoài tính bướng bỉnh, sức
khỏe dê khó thích ứng khi thời tiết thất thường. Nhưng thịt dê núi ninh bình muôn thuở vẫn là
món bổ dưỡng được nhiều người ưa thích...Thuở lên mười, tôi theo cha đi chợ ,
trông lên núi đã thấy ngay đàn dê của ông Thêm đang đua nhau gặm
lộc nõn từ bụi cây hoang dại. Vừa ăn vừa chạy, dường như chúng sợ bị cướp mất
khẩu phần. Với cái miệng hay la hét inh ỏi lại không thích xơi những lá già,
tính tình hiếu thắng nên ít người thiện cảm với loài vật này. Một số gia đình
mua về nuôi được một thời gian nhưng không chăm sóc nổi đành bỏ nghề. Chỉ có
ông Thêm là “nhân tố điển hình” của huyện ngày đó.Hàng chục năm trong nghề, ông
thấm thía một điều: dê không bao giờ chết vì rắn độc, cũng chẳng lúc nào lạc
đàn. Dê rất đoàn kết, sinh hoạt rất nền nếp; ăn theo đàn, ngủ theo đàn. Muốn dê
dồi dào sức khỏe và sinh sản tốt phải kiêng tắm; kiêng cho dê ăn thức ăn ngấm
nước mưa; kiêng chăn thả dê ở những vùng núi rừng có sên vắt. Gia đình ông đã
có năm thất thu vì một số con bị chết bởi những lý do trên.Tôi cũng là người
rất khoái thịt dê núi ninh bình, bởi thịt dê không những ngon, mát, bổ mà còn là thực phẩm
sạch.
Nhận xét
Đăng nhận xét